''Thời điểm tuyệt đẹp nhất trong ngày luôn đến vào khoảng mười một giờ đêm, khi tôi đã bắt đầu lên giường đi ngủ, và luôn luôn điện thoại báo rằng tôi có tin nhắn.
Bấy giờ mọi mệt mỏi trong ngày đều tan đi cả, thay bằng một giọng nói ấm trầm vang lên cách đó mấy ngàn cây số. Và nếu đó không phải những lời tâm tình thì cũng là một câu chuyện ngắn hoặc một đoạn hát không thể tình cảm hơn.
Phải nói là bọn con gái sống bằng tinh thần nhiều hơn không khí, và nhiều hơn cả cơm canh thường ngày. Nếu tính như vậy thì hẳn tôi luôn ăn hai bữa một ngày: vào mười một giờ đêm và sáu giờ sáng.
Mỗi ngày sẽ có những món khác nhau, khi thì cơm lứt khi thì xôi lúc là bánh bò hoặc chè trôi nước. Cũng có những món lặp đi lặp lại như xin chào, em ngủ ngon không, hoặc hôm nay em sẽ làm gì,…
Nhưng bao giờ cũng là những thức tuyệt ngon để nuôi dưỡng một trái tim háu đói. Nếu như người ta đã từng trải qua những ngày chán ăn hoặc không có gì để ăn, rồi bỗng dưng được mang đến toàn các món ngon lành, giản dị, thì người ta sẽ sung sướng bật dậy, ăn uống ngon lành và hạnh phúc.
Tôi bây giờ đang cảm thấy vô cùng no đủ như vậy đấy. ''