.

25/12/20

• Vài mảnh Kí ức




 1. B nói với mình về nhiều chuyện trên đời, rồi úp mặt khóc. B khóc rất đẹp, hình như mọi thứ buồn bã đều đẹp đến mỏng manh. Mình không an ủi B, chỉ hỏi, B có còn tin vào bản thân mình không? B gật đầu nhẹ. Vầy được rồi.

Năm tháng sẽ qua. Nỗi buồn sẽ phai. Cây chết còn rễ, rễ sẽ lại bén lên mầm non mới. B rồi cũng sẽ ổn thôi, giống như định luật chừng khi B còn tin tưởng ở bản thân mình. Còn bây giờ, cứ buồn đi, không sao cả.


2. Tôi mất đến hai ngày để dọn dẹp vài thứ linh tinh trong căn nhà của mình. Mà cũng không hẳn là dọn dẹp, chỉ là những thứ không còn cần nữa, thì cho nó biến mất thôi. 

Thật may là còn có ký ức. Với một kẻ hay nhỡ tay làm mất như tôi, không có ký ức thì thật là một điều buồn thương vô cùng. 


3. Có rất nhiều người mình từng quí mến, từng thân thiết, nhưng sau cùng, thứ mình nhắc về họ chỉ là chút tiếc nuối cho một người đã xa. 

Sau này, nếu có còn cơ hội uống cùng nhau cốc nước, cười cười hoài niệm chuyện xưa, cũng chỉ là tàn dư lại chút niềm thương chưa nỡ bỏ, và lại cùng với người cũ nói chuyện cũ, để quên đi cái hiện thực nhiễu nhương. 
Rồi khi đứng dậy, lại là những kẻ rong chơi trở về với hành trình tìm kiếm sinh tồn.




Đọc tiếp ...