...
Có
những nỗi đau chỉ đơn giản là ngấm ngầm vào tim và cần thời gian rửa
trôi. Có những con người mặc định chỉ đưa nhau đến một quãng đường đấy
thôi. Tất cả đều theo lẽ trời định, có những yêu thương mãi mãi chỉ để
ẩn náu và lẻ loi, bị bỏ rơi và chỉ biết gửi gắm vào gió.
Tạm biệt tháng 10...
* * *
Trước kia, tôi vẫn nghĩ - cố chấp theo đuổi một chút, suy cho cùng chỉ là không bỏ lỡ một cơ nào đối với tình cảm của bản thân mà thôi.
Bây giờ, cũng là cố chấp, nhưng bướng bỉnh một loại gượng ép, để bản thân mãi mãi không quay mắt lại nhìn những gì đã vội qua.
Tất cả chúng ta, đều có một gánh nặng trên vai.
Tất cả chúng ta, đều cốt chỉ muốn hướng đến điều bình yên với trái tim không có những đau thương.
Nhưng, tất cả chúng ta, vẫn đi trên đôi chân này. Có thể té, có thể đau, nhưng không thể chối bỏ....
Và bây giờ
thì lại ngỡ ngàng...
Tháng 10 qua rồi ư? Nhanh đến thế sao?
Chào em, 11 yêu thương....
Một con tàu không chở ta đi mãi, sẽ có một ngày ta dừng lại ở một sân ga. Đầu tiên hay cuối cùng. Tất cả là do ta lựa chọn. Tương lai. Thành công hai chữ gửi vào cơn gió hay treo tạm mây trôi về một miền xa xôi.Vững lòng đi em vì tiếc nuối gì khi ta tự chọn tương lai.
Trả lờiXóaThầy thấy 11 này có nhiều việc phải làm lắm nha. Chịu khó đừng suy nghĩ nhiều.
Còn nữa, chiều nay lên đường vào Sài Gòn may mắn. Nhớ là có quà cho thầy :))
Bỏ lửng đi những nhọc nhằn trong công việc, những sân si mang chút gì đấy thị phi của cuộc sống thường nhật cuốn vào không hay ta đã nghĩ và nói gì đây. Khó gần. Trong cách nhìn ban đầu giữa nó và cả chính em.
XóaBất đồng trong quan điểm, khác biệt về cách làm và ngược ngang về cách sống. Không hiểu nữa, có lẽ phải chọn cho mình một lối thoát. :)
Sáng nay tranh thủ thời gian vào viết entry cho 1 người bạn, chứ ở Sài Gòn bận nhiều việc quá. Mua quà cho thầy chắc nó mốc meo lên cả thì thầy mới về VN nhận được :)
Nhưng mà sẽ up ảnh cho thầy ngắm Sài Gòn. :)
♥
Vào Sài Gòn cẩn thận: SAY NẮNG!
Trả lờiXóaỢ, say rồi chấm. Đúng là hoa mắt chóng mặt luôn :)
Xóa♥