
Ta chẳng nhớ Sài Gòn năm ta trẻPhố có sâu như phố của bây giờTa quýnh quáng giữa đời muôn nẻo rẽĐể cuối cùng quên hết những câu thơ.Ban-công nhỏLũ mèoViên gạch vỡNhững tàng me tô biếc bóng đêm mờAi đỏ mắt, ai cười khan góc quánAi trở về thinh lặng giữa cơn mưa.Cầu thang tốiBóng đèn vàng chớp tắt“Thương nhau điThương mãiDẫu không còn”Lời ước...