.

24/1/24

• Trống rỗng..



Mỗi người đều trống rỗng. Đó cũng chẳng phải điều gì đáng sợ. Đâu có căn phòng nào đã tràn đầy đồ đạc trong ngày đầu tiên mình chuyển đến. .

Có lẽ mục đích tồn tại mỗi ngày chính là lấp đầy sự trống rỗng đó. Bằng một bài hát, một cái cây, bóng nắng sớm mai, cơn mưa đầu mùa, bằng một chú mèo chú chó, bằng tình thương của một người. 

Có khi, là bằng những vết thương, có khi bằng nỗi buồn khổ không thể cất thành lời. Dần dần xuất hiện bên trong sự trống rỗng đó. Rồi tan biến, và mình lại tiếp tục lấp đầy.

Nếu không, cũng chẳng sao cả. Mình có thể ngồi lại bên trong sự trống rỗng đó. Căn phòng dù thế nào cũng sẽ không bao giờ hoàn toàn trống rỗng. Bởi vì mình luôn ở bên trong căn phòng đó, không phải sao.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét