Con người nhiều lúc như vậy, gặp phải chuyện lớn tự mình gánh chịu cuối cùng cũng vượt qua, nhưng nghe được người bên cạnh an ủi một câu liền trong nháy mắt quỵ ngã. Sau này mới hiểu ra rằng, sợ- không phải là sợ sự lạnh lùng mà là sợ sự dịu dàng bất chợt, sợ- không phải là sợ mình khổ mà là sợ người bên cạnh vì mình mà khổ, sợ- không phải sợ sự cô độc mà là sợ sự cô phụ.
- Wunianying -