Đừng
buồn nữa em, trên đường trần mê mỏi, nện gót buồn xuống năm tháng nào đau.
Bóng chiều tà lê trên cát sỏi, bàn chân nào vừa mới đi qua niềm thương.
Đừng buồn nữa em, lẽ nhân tình thế thái vội vã, ánh mắt nào đăm chiêu trong đêm rớt xuống.
Cơn mơ lang thang chốn nào, quàng tay ôm trọn khoảng không trống trải.
Nước mắt nào rơi nước mắt nào vừa khô, đẫm thấm nơi xa này rồi.
Đừng buồn nữa em, bàn tay nào vừa buông lơi, ngập ngừng bờ môi nói vội lời tạm biệt.
Cơn gió nào vừa thổi qua đêm muộn, một người vừa xa một người về gần.
Tiếng nói nào lặng im những ngôn từ, chỉ có con tim này xuyên thấu.
Thương yêu rồi lại là thương yêu, chẳng thể nào nói được vì sao và vì sao.
Những vụn nát ngoài kia đâu phải là gai nhọn, sao mãi cứa vào đời em.
Đừng buồn nữa em, xót xa em vừa trôi qua đêm vắng, lệ nào cũng đã vừa rơi trên khô lạnh này.
Quanh em dù cạn niềm thương, ở nơi xa này vẫn còn đó một vòng tay đợi.
Thành phố nào đông vui chợt buồn, ngày nào xa rời cũng về gần đôi tay.
Đừng buồn nữa em, đôi chân nào đi lặng lẽ, trái tim vẫn nặng một hình bóng mang theo về.
Chuyện đời thế gian chồng chất, vun xây rồi xụp đổ lẽ thường con người.
Dòng đời trôi nhanh mặc chuyện đời, biết ai ở lại với em là đủ đầy rồi.
Đừng buồn nữa em, quá khứ đi qua còn đó là kỷ niệm, yêu thương cũ để biết là trân trọng.
Khoảng lặng nào về trong tim non mềm, vụn vỡ những tâm tư loang bóng.
Chiếc lá nào khô vừa bay ngang qua, đôi tay nào vừa biết mình run rẩy.
Đêm dài phủ mờ thành phố, ngày về nắng vàng trải rộng những lối đi.
Chờ đợi nào chờ đợi vừa xa, có tâm tư vừa chạm một tâm tư...
Bóng chiều tà lê trên cát sỏi, bàn chân nào vừa mới đi qua niềm thương.
Đừng buồn nữa em, lẽ nhân tình thế thái vội vã, ánh mắt nào đăm chiêu trong đêm rớt xuống.
Cơn mơ lang thang chốn nào, quàng tay ôm trọn khoảng không trống trải.
Nước mắt nào rơi nước mắt nào vừa khô, đẫm thấm nơi xa này rồi.
Đừng buồn nữa em, bàn tay nào vừa buông lơi, ngập ngừng bờ môi nói vội lời tạm biệt.
Cơn gió nào vừa thổi qua đêm muộn, một người vừa xa một người về gần.
Tiếng nói nào lặng im những ngôn từ, chỉ có con tim này xuyên thấu.
Thương yêu rồi lại là thương yêu, chẳng thể nào nói được vì sao và vì sao.
Những vụn nát ngoài kia đâu phải là gai nhọn, sao mãi cứa vào đời em.
Đừng buồn nữa em, xót xa em vừa trôi qua đêm vắng, lệ nào cũng đã vừa rơi trên khô lạnh này.
Quanh em dù cạn niềm thương, ở nơi xa này vẫn còn đó một vòng tay đợi.
Thành phố nào đông vui chợt buồn, ngày nào xa rời cũng về gần đôi tay.
Đừng buồn nữa em, đôi chân nào đi lặng lẽ, trái tim vẫn nặng một hình bóng mang theo về.
Chuyện đời thế gian chồng chất, vun xây rồi xụp đổ lẽ thường con người.
Dòng đời trôi nhanh mặc chuyện đời, biết ai ở lại với em là đủ đầy rồi.
Đừng buồn nữa em, quá khứ đi qua còn đó là kỷ niệm, yêu thương cũ để biết là trân trọng.
Khoảng lặng nào về trong tim non mềm, vụn vỡ những tâm tư loang bóng.
Chiếc lá nào khô vừa bay ngang qua, đôi tay nào vừa biết mình run rẩy.
Đêm dài phủ mờ thành phố, ngày về nắng vàng trải rộng những lối đi.
Chờ đợi nào chờ đợi vừa xa, có tâm tư vừa chạm một tâm tư...
Đừng buồn nữa em, kí ức chỉ mãi là kí ức thôi...
Trời hửng đông rồi, nhắm mắt và tận hưởng một mùa an yên...
Đừng buồn nữa em....
Trả lờiXóaNghe xót xa quá Nắng ạ. Em cứ để mình vương mãi trong khối nghĩ suy này sao? Sao chẳng khi nào chị cảm thấy em ổn?
Mùa này nỗi buồn cũng dễ gầy hơn nữa đấy!
Những cảm xúc như thế này, em muốn giữ chúng lại bằng cách viết blog. Để những năm tháng sau này khi đọc lại, em biết rằng mình đã trải qua tuổi thanh xuân như thế nào Muối à...
XóaNăm nay hoa sữa sớm tàn quá... Đông đột ngột đến làm em có chút chênh vênh...
♥
Đừng buồn nữa em
Trả lờiXóaCho mắt thôi sâu
Cho lòng lòng thôi đau
Đừng buồn nữa em.
XóaCho nắng hanh hao mùa cũ...
Cho những chênh chao úa tàn...
Huế lạnh không Tĩnh?
♥
Đời mà không buồn thì chán phết đấy. Haha. Hồn nhiên đi rồi em sẽ bình yên.
Trả lờiXóaNghe câu trò không nghe thầy trăm đường trò hư chưa? Haha
Xưa kia em nghe có người bảo không biết buồn bao giờ. Thế mà giờ nói đời mà không buồn thì chán. :)
XóaEm nghe câu đó từ thầy chứ đâu. Hôm nào mà chẳng nghe. Có điều là, em mà nghe thầy thì ...hư hơn. Thằng Anh Minh nó cũng bảo vậy. :))
♥
Haha. Tao bảo thế bao giờ? Không thấy tao càng ngày càng ngoan à? Haha.
XóaRõ ràng là bảo thế còn gì?
XóaMày mà ngoan hơn á? Ngoan như nào? Sao ai cũng bảo mày hư hơn :))
♥
Cứ tự ru mình rồi mọi chuyện sẽ qua. Hôm nay mùa đông có nắng tràn trên khung cửa. Chị thấy lòng mình thật bình an em ạ.
Trả lờiXóaMấy hôm nay Hà Nội lạnh hơn chỗ em. Năm nay mùa đông sớm quá Vũ nhỉ?
Xóa♥
Tự mình ru hồn mình vậy, đừng buồn nữa em! Chiều vui Nắng mùa đông nhé! :)
Trả lờiXóaCảm ơn Lắng Đọng ghé thăm Nắng nhé.
XóaHôm nọ, Nắng nhầm LĐ với một chị ở blog bị thất lạc từ lâu.
Cứ ngỡ chị ấy quay lại blog. Nhưng thật ra không phải.
Chỉ là sự trùng hợp về cách đặt tên thôi.
Chúc LĐ mùa đông ấm nhé...
♥
Con gái thường hay tự vỗ về mình những khi chênh vênh và đơn độc, phải ko Nắng? Ừ thì phải tự dỗ mình thôi, để đi qua tháng năm nhẹ nhàng hơn, mạnh mẽ hơn...
Trả lờiXóaĐừng buồn nữa Nắng nhé!
Chắc vì mùa đông năm nay tới sớm quá không kịp trở tay đó Du.
XóaBên Du sang Đông chưa? Hay vẫn còn Thu?
Du lại khóa blog đấy hả? Hay lại đổi link blog.
Có gì Du gửi mail Nắng nhé...
♥
Lại đây tao ôm =))
Trả lờiXóa* Big hug* :P
Xóa♥♥