Thi thoảng minh nghĩ, giá như một ai đó khi rời khỏi cõi đời này đều
được chọn cách ra đi trong giấc ngủ yên bình, kiểu như, chúng ta bắt đầu
đì vào một căn phòng êm ả, để lại đôi dép bên
ngoài...căn phòng từ từ khép cửa, và chúng ta chẳng hề có mảy may nào
về sự đau đớn.
Mình đã từng cảm thấy đau thắt lòng khi nhìn thấy người mình yêu
thương nằm trên giường với đủ loại dụng cụ y tế gắn vào người.
Tưởng
chừng như sự đau đớn chỉ là một vệt khói vắt ngang lưng trời,
rồi lơ lửng ở đó. Bây giờ, ngoài cảm giác đó ra, trong lòng mình còn
có một khối giận dữ vô cùng, vô cùng lớn, chỉ cần chạm vào sẽ ngay lập
tức bung vỡ.
Mình chẳng thể làm gì khác hơn ngoài giữ chúng lại trọng lòng, mình
không thể hét lên, mình không thể òa vào lòng ai đó rồi bật khóc, mình
không thể kháng cự.
Mình có thể cười nói, mình có thể
huyên thuyên về mọi điều, duy cảm xúc trong lòng mình thì không thể
nào thốt ra được. Liệu đó có phải là sự buồn đau?
Buổi chiều ở đây, vẫn có những chuyến mưa qua.
Thi thoảng mình đứng
bên ô cửa kính và nhìn miết vào màn mưa, đầu óc tuyền trống rỗng.
Không
thể diễn tả được những gì đang cuộn chảy trong lòng.
Mọi
thứ đang dần đi vào ngõ cụt, mình biết mình cần phải đi sang một con
đường khác.
Dẫu có cưỡng cầu thế nào thì vẫn phải chuẩn bị cho mọi điều xấu nhất
có thể xảy ra. Người ta vẫn băn khoăn khi thấy mình mỉm cười, liệu rồi
mình có đủ sức để bước đi, hẳn rằng hoàn toàn có thể.
Mình biết, ở đỉnh nguồn của cơn giận dữ, bất kỳ ai cũng sẽ khiến người
khác bị tổn thương, vì lẽ đó mà mình chọn sự lặng im. Dẫu thế nào, thì
trong trái tim mình vẫn cảm thấy trĩu nặng vì một vài
người.
Mình nhớ cậu bạn hay hỏi mình sao lúc nào cũng nhíu mày và thường hay dùng tay kéo dãn cái nhíu mày kia ra.
Mình nhớ cậu bạn bảo mình hãy lựa chọn một cách sống khác để có thể an bình hơn.
Mình nhớ cậu bạn hay đi cùng mình trong những đêm phố nghiêng ngã đèn vàng.
Mình nhớ những buổi mưa bay lất phất.
Mình nhớ cậu trai nhỏ, chỉ cần nhìn thấy cậu ấy cười là những cơn sóng lòng mình tạm thời yên ả.
Tất cả, tất cả những điều ấy đều được chôn chặt trong trái tim mình,
bởi vì mình không hay nói, còn họ thì không cần phải hiểu điều gì cả.
Chỉ cần vậy thôi, chỉ cần những nỗi nhở nhỏ bé đó mình sẽ
an lòng mà bước đi giữa cõi đời vô tận này...
P/s:...Tháng tám ra đi biền biệt buồn, còn mùa mới, mùa mới có vui không?
~HSĐ ~
Kỷ niệm là gì? Là những dấu yêu đi qua thời gian vẫn hằn in dấu vết trong trái tim, mà chỉ một thoáng vụn vặt kí ức cũng đủ làm sống lại những kỉ niệm ấy trong ta với vẹn nguyên cảm xúc, tựa như mới xảy ra hôm qua. Ta đã đi qua thời gian biết bao lâu, nhưng chẳng thể nào xóa nhòa đi những kỉ niệm ấy, để rồi hôm nay mùa sang, lòng lại chợt nhớ một câu nói, một ánh mắt, một nụ cười, một lời hứa hẹn, một cái nắm tay thật khẽ, một vòng tay ôm thật chặt, một cơn mưa... một người!
Trả lờiXóaTối nay, mình lại hẹn hò nàng nhé!
Có những mùa đi qua, để lại trong lòng ta thật nhiều những nỗi nhớ, những yêu thương và những niềm khắc khoải. Chỉ một chút mùa cũng đủ gợi những nỗi niềm. Một con phố, một hàng cây, một con gió khẽ thoảng qua cũng đủ khiến lòng ta xao xuyến. Một cơn mưa nhỏ, một gánh hàng rong vội vã trở về trong cơn mưa cũng đủ gọi những kỷ niệm cũ kĩ ùa về. Và đâu đó tiếng thì thầm, tiếng cười thật khẽ... đủ đưa ta về miền kí ức đợi chờ.
XóaNhững cảm xúc của nàng vẫn man mác như ngày nào.
Uhm, ta hẹn hò nhé. :)
♥
Một cảm xúc chân thật! Ai đó là người yêu của Nắng sẽ hạnh phúc khi đọc những dòng này. Mong mọi thứ sẽ trôi qua nhẹ nhàng.
Trả lờiXóaCảm ơn NAN ghé nhà Nắng nhé. :)
XóaNắng không hẳn là viết cho người yêu N, mà đúng hơn là những người mà N yêu thương, là gia đình nhỏ bé. :)
Chúc bạn 1 chiều an yên nhé. :)
♥
Chào bạn. Cám ơn vì đã nghé qua blog của mình. Sang nhà bạn thấy nhà bạn rất đẹp.
Trả lờiXóaBạn có cái tên và avt rất đáng để chú ý. :)
XóaChiều an lành bạn nhé. :)
♥
Entry này dài quá nhỉ?
Trả lờiXóa1 khởi đầu cho 1 tháng tháng mới chăng?
Thầy thấy em có dấu hiệu tự kỷ lại rồi đấy. Hehe
Em đang nghĩ mình viết theo 1 cảm tính mà rất khó đê dừng lại. :)
XóaThế thì thầy tự kỷ cùng em đi. :)
♥
Lâu lắm rồi mới gặp lại N . Thực ra là thế giới Blog mênh mong wá ko biết bạn ở đâu ..hi..hi..Giờ biết đường đi rồi mời bạn wa nhà mình chơi nhé .Chúc bạn ngủ ngon
Trả lờiXóaƯớc gì trở lại ngày xưa
Lang thang đi dưới cơn mưa một thời
À, lâu lắm mới gặp lại HĐ. :)
XóaQuả là khi loạn lạc ở blog yahoo thì chúng ta mỗi người 1 ngả, và không tìm thấy nhau.
Cảm ơn HĐ ghé nhà Nắng nhé. :)
Không ngờ cậu cũng nhớ kỷ niệm dưới mưa 1 thời. :)
♥
Ngày mưa thì bao giờ cũng dài hơn ngày nắng, và ngày mưa thì tâm trạng bao giờ cũng hơn ngày nắng mà bạn, như bạn nói đấy thôi "Hứa hẹn thì mênh mang mà bờ vai thì không đủ rộng, có mảnh vỡ nào lấp lánh đâu em...".
Trả lờiXóaKhông có con đường nào dẫn bạn vào ngõ cụt đâu, cánh của này đóng lai thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra mà, đường đi ngay dưới chân bạn đấy thôi Nắng ạ.
Mình chưa bỏ blog và sẽ không bao giờ bỏ, chỉ tại mình dạo này bận quá không có time để viết thôi, bạn đem ánh nắng tới nhà mình đấy, chúc bạn luôn vui vẻ bạn nhé.
P/s: mình đã đọc một số bài viết gần đây của bạn, sao dạo này tâm trạng thê?
Uhm, có lẽ mọi chuyện sẽ ổn khi ta nhìn sang 1 hướng tích cực. Thời gian gần đây N cũng bận quá không có thời gian ghé nhà những người bạn đã từng chia sẻ với nhau.
XóaCảm ơn cậu ghé nhà N và luôn cho N những lời khuyên bổ ích. :)
P/s: N hay buồn vui thất thường nên thành ra nó thế. :)
Chúc cậu 1 chiều ấm áp nhé. :)
♥
Yêu thương! Nắng! :)
Trả lờiXóaNhanh chân nhanh tay quá điiiiii. :)
Xóa* Big hug *
♥
Muội này. Muội viết hay và đầy cảm xúc. Huynh rất thích bài viết này. Mời Muội ly cafe đáng nha. Hi...Hi
Trả lờiXóaỦa? Dạo này huynh đi đâu mà không thấy ghé muộn vậy? chắc là huynh bận lắm đúng ko? :)
XóaOk, cafe thì tất nhiên là uống với huynh rồi. Nghe nhạc nữa nhé. Huynh nghe bài gì nào? :)
♥
Muội à. Huỳnh thích nhạc Lê Quyên mà. Muội cùng nghe Lê Quyên với Huynh nha.
XóaNhạc của Lê Quyên á huynh? muội chưa từng nghe. Thế bài gì huynh nhỉ? :)
Xóa♥
"ngọc kia chẳng dũa chẳng mài
Trả lờiXóacũng thành vô dụng cũng hoài ngọc ra"
Những vết thương mang lại vẻ đẹp cho mình.
Cảm ơn cậu đã ghé nhà Nắng và chia sẻ nhé. Nhưng đâu phải viên ngọc nào cũng được dũa, được mài đúng không? :)
Xóa♥
Ta nghĩ N có nhìu câu chuyện để kể, để buồn và rồi để nhớ lại nó như 1 kỉ niệm.Đúng không nhỉ ?
Trả lờiXóa(p/s: Tại ta thấy 2 pic còn mới nên suy ra tuổi bây giờ ta nghĩ N còn nhỏ tuổi thôi,chứ ko nghĩ N đang 2,3 tuổi đâu...Nắng bảo ta ngốc chứ gì..có ngốc nhưng không đến độ đó đâu..hehe)
Ai mà chẳng có kỷ niệm đẻ nhớ, để quên và để buồn nàng nhỉ? Về khoản này chắc nàng còn nhiều hơn ta ấy chứ. :)
XóaE...hèm. Ta vốn không có ý bảo nàng ngốc đâu. Nhưng lần nà thì đúng là nàng ngốc thật rồi. Hehe.
Sao nàng không nghĩ ảnh mới là do chất lượng máy ảnh, và được chỉnh qua 1 chút photoshop nhỉ? Hehe. :)
♥
Vậy là ta ngốc một cách dễ dàng vậy ư ? chấp nhận luôn.
XóaHihi. Ngốc 1 cách đáng yêu. :)
Xóa♥
Sao người ta thích mưa thế nhỉ???/
Trả lờiXóaThích theo tâm trạng thôi |Chấm. :)
Xóa♥
Mưa thôi rơi.. bão nỗi lòng tắt vội
Trả lờiXóaEm vội vàng theo gió cuốn bay xa
Hạt mưa là viên ngọc tình ta
Em lạnh lùng nông nỗi... xóa tan...
...Sang thăm Nắng trong mưa hì hì chúc tối ngủ ngon....
Mưa nằng nặng trong giấc chiêm bao
XóaTa mơ ngày nắng ráo… trời quang sáng
Giật mình tỉnh, vẫn là khúc mưa ngày bão
Ta lặng nghe và cảm nhận riêng mình.
Một đêm mưa ấm áp bạn nhé. :)
♥
Mình thích cái tên Nắng của bạn ! :)
Trả lờiXóaĐã lâu Núi ko nghe lại bài hát "Giấc mơ trưa" rồi. Hi, nghe lại, cảm xúc bao giờ cũng dạt dào.
Cái tên A Núi của bạn cũng rất thú vị. :)
Xóa♥
Những chuyến mưa qua trong entry này của e khiến chị thấy rung động quá...Cảm xúc rất thật...
Trả lờiXóaĐầu tuần này, chỗ chị có nắng. Còn e?
Chỗ em có nắng. Là màu nắng của mưa chị ạ. :)
Xóa♥
Lâu rồi,k thấy c viết.blog cũng vắng vẻ quá!
Trả lờiXóaƠ, chắc là Mây nhầm lẫn gì rồi. Chị viết thường xuyên mà. :)
XóaEm quay về trang chủ ấy. :)
♥