Mùa đi qua vội vàng trên phố…
Mùa đi qua, cũng chẳng bao giờ lưu luyến gì. Không nhớ, không thương không đau khổ và cả hạnh phúc. Mùa chỉ đến như là nhiệm vụ phải mang, định mệnh phải làm. Mùa không chọn cho mình một ai hay giữ cho mình một điều gì. Chỉ đến và đi. Giữa dòng đời này.
Anh và em, như Mùa nào đó trong năm, lác đác heo may rơi trên những phiến lá buồn. Rồi đi qua phố xá không Mùa.
Anh đi và em đi. Chỉ giữ cho nhau chút nhẹ nhàng rằng Mùa sau ta lại gặp nhau.
Vậy thôi…
Mùa đi qua, cũng chẳng bao giờ lưu luyến gì. Không nhớ, không thương không đau khổ và cả hạnh phúc. Mùa chỉ đến như là nhiệm vụ phải mang, định mệnh phải làm. Mùa không chọn cho mình một ai hay giữ cho mình một điều gì. Chỉ đến và đi. Giữa dòng đời này.
Anh và em, như Mùa nào đó trong năm, lác đác heo may rơi trên những phiến lá buồn. Rồi đi qua phố xá không Mùa.
Anh đi và em đi. Chỉ giữ cho nhau chút nhẹ nhàng rằng Mùa sau ta lại gặp nhau.
Vậy thôi…
Có một Mùa đang đi vào thành phố, chen chân trên những lối đi rộn rã những điều không tên gọi. Mùa lướt qua trên những hè phố rộng dài với những quán cóc lưa thưa. Mùa ghé đợi những bước chân không tên trên những chổ ngồi vắng lặng đơn điệu. Chờ một điều gì đó như là Mùa đi qua đây.
Chờ những cơn gió.
Có một cơn gió cũng vô tình ngược chiều vào thành phố. Gió ve vãn những bước chân son lướt qua. Gió lùa vào làn tóc rối rít những đam mê vụng về. Gió thoảng một lời thì thầm như là Gió.
Lời thì thầm của Mùa về.
Gió đi qua những điều không tên gọi. Gió lặng nhìn và tìm kiếm những khoảng trống. Gió đã gặp Mùa trên những góc phố. Nơi những quán cóc đơn điệu. Nơi những câu chuyện hè phố được nghe ra.
Câu chuyện Mùa Gió…