.

22/4/19

• Nhà ngoại...


" Một ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa
Những ưu tư muộn phiền bỏ lại..." - Là nhà của Ngoại mình.

Nhớ những ngày ấu thơ, hè năm nào mình cũng về quê ngoại. Lúc đến nơi, khi thì bà dành cho mình quả xoài, miếng dưa hấu, khi thì vài bắp ngô, củ khoai, quả lựu. Bà để dành, chuẩn bị sẵn, để vào cái đĩa tròn trên nền hè rồi đậy điệm cẩn thận, để khi mình lên thì cứ việc ăn thôi.

Thế rồi mình cứ thế mà nằm bệt sõng soài xuống cái nền hè sạch bong mát rượi mà ngày nào bà cũng lau rửa đàng hoàng ấy, rồi nhấm nháp từng thứ một trong đĩa, vừa ăn vừa nghe bà kể chuyện.

Gió ngoài hiên thì cứ mơn man. Vài cành bưởi trong vườn gật gù giữa bầy chim sẻ nhỏ. Mấy con mèo lười nhác lim dim vặn vẹo hứng nắng ngoài sân. Giọng bà kể chuyện thì cứ miên man, thầm thì, êm dịu.

Thế rồi cứ thế, cứ thế, mình lại chìm vào giấc ngủ thứ hai trong buổi chiều. Thi thoảng tỉnh giấc hé mắt, lại thấy bà đang cầm chiếc quạt giấy nhẹ tay đưa. Hèn chi mình cứ thấy mát dịu cả người...

 Bình yên ở đây chứ còn đâu nữa...


Đọc tiếp ...