.

24/10/16

• Buồn như Trịnh...



Tôi vẫn thường nhìn nhận cuộc đời như cái cách tôi thấy khi thưởng thức ánh sáng hoàng hôn: Đẹp và Buồn.
Tôi vẫn thường xót xa cho những khoảng trống hoang hoác trong lòng tôi, vẫn thường nhìn vào đêm và tự tình như một kẻ từng trải và hiểu đời lắm... Đã có lúc, tôi điên cuồng muốn làm hại cảm giác của mình bằng việc vắt chanh vào cafe, để rồi vừa nhấp một ngụm đã nhổ toẹt vào không gian rồi giận sự đời sao chát cay đến thế =))

Hơn một lần tôi mơ về ánh sáng rực đỏ của những bông hoa râm bụt mỏng manh, buồn rũ rượi nhưng kiêu hãnh lạ kì...
Hơn một lần tôi mơ về ngôi nhà sơn trắng có thật nhiều cửa sổ, chan hòa ánh nắng và ríu rít tiếng chim...
Những ngày mưa gần đây, mỗi khi nhắm mắt, tôi vẫn thường mơ đi mơ lại một giấc mơ. Người con gái ấy cầm cây đàn còn thơm mùi gỗ mới chạy thật nhanh về hướng có ánh sáng mặt trời. Thế rồi trong phút chốc, mọi thứ vuột mất. Đời chợt bơ vơ, ngày chợt xa mờ. Giọt buồn còn đọng mãi nơi khóe mắt in dài những vệt kỷ niệm mùa mưa bão... Cô gái ngồi lại giữa cánh đồng hoa, dịu dàng và hiền ngoan như ngọn cỏ...
Và tôi thấy mình ở đó... Tôi muốn vùng chạy, về nơi có đóa hoa hướng dương, về nơi có ánh sáng mặt trời, về nơi có một người quen thuộc.  Nhưng bước chân cứ chần chừ mãi,  như lá mùa thu....

"Mỗi ngày sống qua là mỗi ngày thấy sự bình an sa sút đi một chút, tâm hồn cũng hư hao đi ít nhiều".

 Bỗng thấy lòng mình, buồn như Trịnh..


M chụp bức ảnh này khi tôi đang chăm chú xem mấy đứa nhóc đùa nghịch.
Bức ảnh tự nhiên mà tôi thích nhất. ^^


9 nhận xét:

  1. Ôi Nắng già trong màu mắt emm! :))

    Trả lờiXóa
  2. Thế quái nào mà nhìn ảnh này của mày tao lại nhớ đến Mie =))
    Năm tới mày sang đây với tao thì không sợ bị trục xuất đâu =))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải tỉnh táo nhé Nắng. Đừng nghe thằng Minh nó lừa :))

      Xóa
    2. Minh: Ờ mày thì lúc nào mà không nghĩ đến Mie. Được sang đó 1 tiếng thì trục xuất tao cũng chấp nhận :))
      Thầy: Thầy nghĩ em là ai?? :))
      Thầy nào trò đó mà. Em không dễ bị dụ vậy đâu. :P

      Xóa

  3. Buồn để cảm nhận một thế giới với gam màu trầm lắng. Để yêu hơn thế giới tuổi thơ hồn nhiên, vui tươi và non trẻ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Để như vũ hả? Lúc nào cũng trầm lắng và dịu dàng? :)

      Xóa
  4. Lặng lẽ đi thăm vậy thôi.

    Trả lờiXóa