.

31/5/16

• Góc khuất...





Trong lòng mỗi người luôn có một góc khuất, họ không muốn nói ra nhưng lại mong người khác sẽ biết, chỉ vì nó mãi nằm yên không có lối thoát nên họ dùng nó để tự dằn vặt mình. Khi ai đó đưa tay chạm vào để mang góc khuất ấy ra ngoài, họ lại sợ người ta thấy được chứ không thể thấu hiểu.

Rồi tự thất vọng giấu nhẹm vào bên trong, tiếp tục tự dằn vặt mình…


- IPhong - 



Đọc tiếp ...

17/5/16

• Biến mất...




Tự cảm thấy cảm bản thân mình quá vô lý và ích kỷ nên đành chọn sự im lặng để không phải làm tổn thương ai.

Mình sợ nghe 2 từ '' mệt mỏi '' kinh khủng. 2 từ đó cứ như bám riết lấy mình mãi không buông. Thật sự, không muốn ai vì mình mà mệt mỏi cả. Nên khi nghe những lời nói đó, tự nhiên lại thấy đau.

Có lẽ, mình chưa đủ sẵn sằng để được nhận tình yêu thương, hoặc là chưa đủ sẵn sàng để có thể yêu thương ai đó.

Biết là không phải. Nhưng ngay lúc này, mình ghét bản thân mình quá...
Chỉ muốn biến mất...



Đọc tiếp ...

12/5/16

• Ác mộng. Ác mộng.




      Mấy ngày nay luôn bị gặp ác mộng, tỉnh dậy vẫn còn chưa hết cảm giác bàng hoàng.
Thế nhưng chợt nhận ra những chuyện nhảm nhí ấy lại chẳng có thế kể cùng ai. Chẳng ai còn đủ kiên nhẫn để lắng nghe những chuyện nhỏ xíu xiu ấy nữa.
Phát hiện rằng bản thân mình đã luôn một mình đã quá lâu rồi, làm gì cũng một mình quá quen rồi.
Đôi khi, thật sự rất cô đơn...






Đọc tiếp ...

4/5/16

• Chốn nương thân...





Tôi chẳng mạnh mẽ chút nào. Tôi yếu đuối chết đi được.
Ngày xưa mỗi khi gặp chuyện gì không như ý, tôi khóc như mưa.
Giờ tôi không khóc nữa, nhưng tôi sẽ bị cuốn vào nỗi buồn trong một khoảng thời gian nhất định.
Nhanh thì vài tiếng đồng hồ, dài hơn thì vài ngày, dài hơn nữa thì trầm cảm nhẹ trong vài tháng...

- Chốn nương thân | Minh Thi -


Đọc tiếp ...