.

29/2/16

• Đừng sống vội...




Đường càng dài, tôi càng ngày càng muốn mình bị khuất phục bởi một điều gì đó xứng đáng.
Một tâm hồn đẹp, một nhân cách để soi theo, một thể giới quan rộng mở.
Tôi không có khả năng đi được quá xa; thế nên tôi nhờ “họ” trong một phút giây nào đó đưa mình thoát khỏi nơi này bằng tâm tưởng, bằng việc sẻ chia cảm quan của mình trong những câu chuyện kể cuối ngày.

Chỉ vậy thôi, mà bao nhiêu khoảng cách hóa hư không.

*

Tôi đang có xu hướng muốn thu hẹp cuộc sống của mình “ở ngoài kia” vô cùng. Tôi đâu thể cứ mãi ở yên mà mong nhân gian hãy thôi những ý niệm khe khắt; khó có thể đi một con đường khác, nên đành phải ru an một cái tôi khác giữa trần thế này đấy thôi.

*

Khi đã phải tìm kiếm quá nhiều và chứng kiến quá nhiều sự đổi thay, tôi mới nhận ra một điều giản đơn, cái gì thuộc về mình, bằng cách nào đó cũng sẽ trôi dần về phía mình.
Không gượng cầu
Không bi ai
Không tự vấn quá nhiều.

Thanh tâm chỉ mong như vậy. Ai cũng mong muốn đi xa; nhưng đi là để quay về. Đi quá xa, lối về càng dễ lạc. Chỉ cần được sống một cuộc đời tự do, thảnh thơi, tĩnh lặng mà không buồn bã đã là một điều may mắn rồi.

Và nếu có cô đơn, cũng sẽ là nỗi cô đơn xinh đẹp. Nhất định thế.


*

Đừng sống vội. Để không phải tiếc, mình đã bỏ rơi bao nhiêu điều...



À, hôm nay là 29.2 - Ngày hiếm hoi 4 năm mới có một lần. 
Biết đâu vài năm nữa blog cũng có '' ngày này năm xưa '' như ở facebook.
Lúc đó mình sẽ đọc được bài viết này như một sự nhắc nhở là phải sống -thật tối. ^^




Đọc tiếp ...

24/2/16

• Đừng đi nữa...





Nếu có thể chúng mình đừng đi nữa
Hãy cùng nhau ngồi lại ở chốn này
Hãy gác lại những chân trời dang dở
Giấc mộng nào chẳng có ngày thay.


- Nguyễn Thiên Ngân -






Đọc tiếp ...

14/2/16

• Nằm nghiêng...





Mỗi lần nằm nghiêng mình hay chảy nước mắt, không phải khóc cũng chẳng buồn phiền chi. Và những lúc như thế nằm cạnh An, em ấy đều luống cuống đưa tay lau rồi dùng tay đặt lên khóe mắt mình như kiểu muốn giữ lại tất cả chúng. An thều thào:
- Con gái như Nhung đa cảm đến nao lòng, sau này em sợ người ta làm khổ Nhung...


Phải thương An nhiều hơn.



Mai lại về nhà. Phải xa An nữa rồi.
Và 1 tuần nữa vào lại SaiGon .
Phải chuẩn bị thôi. Cho 1 guồng quay mới...














Đọc tiếp ...