.

29/10/14

• Ta là ai giữa bộn bề cuộc sống?


Cuộc sống là hằng hà sa số những giây phút an nhiên. Chỉ là chúng ta đã lờ đi những bình yên bé nhỏ để mắc kẹt trong hàng trăm thứ mà ta cứ ngỡ là lớn lao. An nhiên như tiếng bước chân của đứa bạn thân, như tiếng băng catset trầm bổng rè rè trong một con ngõ nhỏ mòn vẹt dấu chân người, như tiếng côn trùng rủ rỉ mỗi đêm, như tiếng ta cười mỗi khi nhìn thấy gió...

Tuổi trẻ, ta cứ mặc định cho bản thân phải lao vào những thứ lớn lao to tát, cho đến khi bị chúng quật ngã, ngồi lặng lẽ trong một góc kỷ niệm, đối diện với chừng ấy thứ an nhiên kia, mới thấy lòng hổ thẹn biết chừng nào...





Sự tồn tại của những mảnh ký ức vàng vọt trong miền thời gian vô định khiến ta lao đao với chính những hoài niệm trong lòng…

Nhiều lúc ta chợt hồ nghi liệu ta có thực sự là ai đó của cõi đời này ? Hay chỉ là kẻ đi lạc tới chốn nhân gian để rồi vô tình bị cái hư hư ảo ảo của bụi trần làm vướng bận , để rồi mãi hoài vật lộn trăn trở với hỉ nộ ái ố của đời người , để rồi khổ đau đau khổ trong vương vấn sầu lo ?

Thời gian lướt qua ta như một cơn gió…
Vèo một cái đến , rồi vèo một cái đi ...
Ta chẳng thế níu giữ…


|Phải rất lâu sau mọi đớn đau, ai rồi cũng học được cách trưởng thành hơn, trầm lắng hơn. Để chọn cho mình bình yên không khó, nhưng chấp nhận chối bỏ sự phức tạp thì có mấy ai|
...
Đọc tiếp ...

27/10/14

• Em bỏ lại mùa - Thơ...



  - Cũng lâu rồi, chưa được ai tặng thơ -
Cảm ơn ba nhiều, những kỉ niệm này, con sẽ nhớ mãi. :X


Bạn công nhà ba. :)


Em bỏ lại mùa

Em bỏ lại mùa em bỏ lại tôi
Con phố nằm nghe từng bước xa vời
Em bỏ xuống đời một người thương cũ
Vết thương chưa lành nỗi nhớ mang đi

Em bỏ đời tôi từng chiếc lá vàng
Bay nghiêng một lần qua vùng ký ức
Dĩ vãng của em tôi mang một đời
Bỏ lại sau lưng một mùa quá vãng

Em vẫn là em, tôi vẫn là tôi
Đối diện một lần trong gương lược mới
Em có nghe không tiếng mùa mời gọi
Một lần thôi .. một lần ra đi ..

Tôi sẽ quên em, tôi sẽ quên tôi
Quên mùa xưa cũ quên lặng tiếng cười
Con phố xôn xao thu vàng hơn lá
Lá có quên đi cát bụt mịt mờ ...



Em bỏ lại mùa, tôi bỏ lại ai ..!
 ~ Ong Xa ~

Đọc tiếp ...

24/10/14

• Chocolate...:)


'' I love the pleasure of chocolate
As it melts upon my tongue
It dribbles all through my mouth
And squishes around my gums

I close my eyes for a moment
As my senses are quite aware
Of the delicious wondrous flavor
Of chocolate lingering there

There are so many chocolate flavors
The dark and the medium too
White chocolate is truly scrumptious
Just perfect, my friend, for you

So whenever you need something sweet
You must try this simple treasure
Just pop a morsel into your mouth
And enjoy some chocolate pleasure!  ''







Cảm ơn món quà của một người bạn xa đến nửa vòng Trái Đất. :)



Đọc tiếp ...

20/10/14

• You're the dust in the wind...



You're the star in the sky
You're the wind in the trees
 You never stayed anywhere

Sunshine in my eyes... :)











Đọc tiếp ...

8/10/14

• Em bỏ mùa đi...




Có một người ta gọi là Thương vừa đi ngang qua phố.

Em mang mùa về cho phố xá đông vui đang quạnh quẽ. Em mang mùa về cho những lối rẽ cô đơn. Em mang mùa về cho những bước chân vội vã hiền từ. Em mang mùa về cho những đôi mắt ngầu đục thời gian.

 Em mang mùa về cho những đôi môi khô lạnh. Em mang mùa về cho ta một nỗi nhớ rộn ràng. Em mang mùa về…

Có một người ta gọi là Thương vừa ngồi xuống phố.

Em ngồi xuống quên đi rét mướt đi qua. Em ngồi xuống bụi đường nằm chết bên kia con phố. Em ngồi xuống nắng cũng nhường lối long lanh mắt đợi. Em ngồi xuống lá vàng cũng thôi rơi mà lá xanh thì đong đưa rơi rớt. 


Em ngồi xuống phố xá cũng lặng nhìn. Em ngồi xuống quên một bàn tay vừa mới buông lơi. Em ngồi xuống gió cũng nhẹ nhàng lướt qua. Em ngồi xuống phố…


 

Có một người ta gọi là Thương vừa mỉm môi cười.

Em cười làm ta bỗng quên đi con đường nào đưa ta tới đây. Em cười mà ta như rụng một bàn tay vừa mới đơn độc. Em cười mà ta như về với mùa không tên gọi. Em cười mà ta chợt về xưa cũ. Em cười mà ta chợt hiểu mình đang rời một ngày mai. 


Em cứ cười vui…

Chợt em tắt nắng, mắt buồn, môi nhấp ngụm đắng vừa mới đong đầy trong ly đời chưa trọn vẹn. Em vội vã lướt qua phố, để lại sau lưng màu vàng úa trên cành cao vừa rơi xuống. Em qua đi như một giấc mơ gió cuốn, cát bụi cũng buồn cô đơn nằm chết.

Em đi qua phố. Em rời xa phố. Em bỏ lại mùa...   Tôi rời xa tôi...







Em là em, tôi là tôi. Và em là tôi trong cái gương kia kìa!





Đọc tiếp ...

1/10/14

• Tháng 10...






'' Đặt tháng Mười ngồi quán Heo May

Để một ngày giang tay đón gió

Để một lần cà phê biết say"...






Đọc tiếp ...