.

25/2/14

• Gửi chị và những nỗi buồn có cánh.




Thế giới này nhỏ bé quá phải không chị ? Chúng ta chỉ được gặp một cơ số ít người, chỉ được thương một đôi lần và hạnh phúc dường như chỉ được đếm trên đầu những ngón tay. 

Đọc tiếp ...

23/2/14

• Blog Radio 326: Anh tin tình yêu sẽ dẫn lối.





Sau một thời gian miệt mài viết lách, cuối cùng thì anh chàng mộng mơ '' của tớ '' đã có bài viết được đăng lên blog radio :P

Người đầu tiên tớ muốn khoe nhất là nàng Cỏ. Cậu chuyện này hợp với nàng lắm đấy. Cùng nghe nhé! :)

Tình yêu, cuộc sống và đam mê nghệ thuật, dường như những thứ đó chẳng bao giờ có thể hòa hợp được với nhau. Một chàng trai miệt mài với những bức vẽ, một cô gái mệt mỏi với nỗi lo cơm áo gạo tiền. Giữa cuộc sống bon chen khắc nghiệt này, liệu họ có giữ nổi tình yêu của mình hay không?

•    Truyện ngắn: Cô gái tựa bên cửa sổ


Truyện ngắn của Hồng Anh Nguyễn

Con người hay hướng đến những điều hoàn mĩ xa vời rồi tạo nên những ảo ảnh trong tâm tưởng để hướng tới, nhưng rồi lại quên mất đi những điều gần gũi với mình nhất. Trong đó có tình yêu, lòng vị tha và sự hy sinh ở ngay xung quanh mình. Nó không tạo ra một thứ ánh sáng rực rỡ mà chỉ đơn giản là sự ấm áp vô tận để ta hiểu ra điều mình thực sự cần trong cuộc sống.

Các bạn thân mến. Sự chờ đợi sẽ không bao giờ là vô nghĩa khi ta luôn yêu người và người cùng yêu ta. Vì vậy trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng hãy lắng nghe trái tim mình, bạn nhé!


 Blog Radio 326: Anh tin tình yêu sẽ dẫn lối.

Đọc tiếp ...

18/2/14

• Tôi sẽ dạy em...




Này em ơi, tôi thương cái cách em nằm nghiêng mỗi đêm quá chừng. Em nằm nghiêng rưng rức vùi mình vào trong tóc, chờ mặt trời màu cam ló rạng bên ô kính nhà bên. 
Rồi cái tôi thật sự của em sẽ phải lui vào tận sâu trong tâm thức để nhường chỗ cho một cái tôi khác nói cười rổn rảng không thôi. 

Đọc tiếp ...

17/2/14

• Tình yêu lớn :)



 




Chỉ vì tìm kiếm 2 bạn trẻ này, mà mình bạc cả tóc. :))


Đọc tiếp ...

15/2/14

• Nụ cười trẻ thơ.



Cuộc đời cứ lầm lũi trôi, rồi lặng lẽ khắc vào đôi mắt người ta những nỗi buồn, những nỗi nhớ nhung day dứt mà có đi hết cả cuộc đời cũng không thể nào xóa nổi.

Thế nên, tôi cứ bị ám ảnh bởi những đôi mắt hồn nhiên, trong sáng của tụi con nít – những đôi mắt cười đầy nắng không vướng chút bụi đời, không mảy may những âu lo lẩn quất – những đôi mắt nhắc tôi về một thời xa lắc đã qua, mà đôi khi, tôi chỉ muốn đánh đổi cả phần đời còn lại của mình để trở về quãng thời gian rạng ngời như mặt trời sớm mai ấy...
 



Đọc tiếp ...

13/2/14

• Bạn tôi...



Ngày lễ tình nhân....

Chỉ muốn quay lại cái thời cấp 1 ngô nghê nắm tay cậu bạn cùng lớp kém mình 5 centi, khoác chiếc cặp giống nhau, đi dưới nắng, đếm bước chân rơi, nhìn bóng mình đổ xuống trên nền cỏ xanh mà thích chí cười khanh khách.

Thời gian trôi nhanh thật đấy. Mới gần nhau đó mà giờ xa nhau cả nửa vòng Trái Đất. Chỉ có những bình luận ở blog, những email chọc ghẹo, những hình ảnh gửi kèm,.... không đủ để lấp tình tình cảm thời ấu thơ....

Hóa ra bây giờ mình mới biết, chỉ ở gần bạn, mình mới có thể vui với niềm vui đúng nghĩa, mình là mình chứ không cần phải đeo 1 chiếc mặt nạ nào khác. Mình thấy thanh thản...


Nhớ mày quá, bạn hiền ! :)



P/s: Bức ảnh của  2 năm về trước. Gần gũi và thân thiện. :)
Và duy nhất 1 bức ảnh này- không cười đểu :))

P/s cho bạn: Đọc xong entry thì đừng có hỏi tao bất kỳ điều gì. :P
Mày chỉ được phép đọc thôi. :))






Đọc tiếp ...

11/2/14

• ' Em sẽ đến cùng cơn mưa. '


Quên là một việc đáng buồn...

Tôi cũng quên mất nhiều chuyện rồi.

 ....

Nếu có thể nhớ được, ta sẽ sống lại khoảnh khắc xưa kia thêm 1 lần nữa. Sống lại trong đầu mình ấy....

  

~ Em sẽ đến cùng cơn mưa | Ichikawa Iakuji ~ 







Đọc tiếp ...

9/2/14

• Hoài niệm...





''Mở mắt chào ngày mới, chào tuần mới, chỉ thấy một màu xám tro u uẩn giăng kín như lưới nhện. Cái niềm tin bất diệt mà tôi luôn vin vào để rực rỡ để trang hoàng đôi lúc lại lỏng lẻo như mạch nước ngầm.
Đọc tiếp ...