Tháng Tư qua đi… mang theo những tâm sự buồn của em ra đi, mang theo
những nỗi buồn vu vơ, chợt đến, chợt đi như cơn mưa đầu mùa bất chợt,
không báo trước. Thế nhưng, khi tiễn một nỗi buồn ra đi, em lại không
ngừng lo lắng vì biết đâu mai này sẽ có một nỗi buồn mới len nhẹ vào tim
em. Lúc ấy trang nhật kí của em lại dày lên, dòng tâm sự của em lại
chất chứa, và ai… ai sẽ lắng nghe em trăn trở, giãi bày?
Tháng Tư qua đi… Em tập quên những điều không đáng nhớ, tập nhớ lại
những điều tưởng đã quên, để biết rằng trái tim của mình chưa trở nên gỗ
đá, vô tri, vô cảm. Em sợ lắm nếu như một mai tỉnh giấc, biết mình đã
quên đi những kí ức từng thuộc về mình. Ở nơi ấy dù có những hồi ức làm
tổn thương em, nhưng chính từ những vết thương trong quá khứ đã dạy em
biết cách chăm sóc bản thân mình ở hiện tại, biết tự bảo trọng, biết
trân quý những gì mình đang có trong tầm tay. Em trưởng thành hơn từ đó!
Tháng Tư qua đi… Chút nắng ấm áp cuối mùa khô cũng rời bỏ em ra đi, trả
về cho em những tháng mưa, trời buồn và khoảng không gian xám ngắt.
Tháng Tư cho em bình yên, mơ mộng!
Và giờ, em đón tháng Năm về… Đời thắp lên giữa đêm đen ngàn ngôi sao
ước, em tin trong muôn vàn điều ước lung linh ấy, có một ước mơ là của
riêng em, và có nhiều ước mơ đang chờ em nắm bắt.
Tháng Năm về... Con đường em đi trải dài xa tít tắp, tiếp tục đón em
vào đời bằng nhiều lối rẽ khác nhau. Sáng suốt lựa chọn một lối đi đúng,
em sẽ có tất cả: niềm vui, nụ cười, hạnh phúc và một chân tình nơi cõi
nhân gian.
Tháng Năm về… Em đón yêu thương cùng về, quên hết những tháng ngày đau
khổ vừa qua, khép lại dòng nhật kí buồn cùng tâm sự riêng mang, canh
cánh, và khẽ nhủ thầm: “Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy. Ta có thêm một
ngày nữa để yêu thương”.
Tháng Năm về… Em hân hoan hát lại bài hát cũ từng làm tim em đau nhói.
Bài hát cũ, dư âm cũ, nhưng tâm trạng mới, cái nhìn mới, khiến lòng em
thật sự thanh thản, an nhiên hơn bao giờ hết.
Chạy trốn quá khứ không phải là cách tốt nhất. Trong tất cả mọi chuyện, dù là xấu nhất, hãy cứ chọn cách đối mặt.
Tháng Năm về…
Nước mắt đôi khi có lăn dài, nhưng đó sẽ là nước mắt của hạnh phúc.
Nỗi đau đôi khi có chát đắng, nhưng vượt qua được sẽ trở nên mạnh mẽ.
Hạnh phúc đôi khi có xa bay, nhưng yêu thật lòng, rồi hạnh phúc cũng quay trở về.
Tình yêu đôi khi gặp thử thách, nhưng không ngừng hi vọng, ước mơ rồi cũng sẽ toại với ước mơ.
Nghĩ thoáng như thế, nên em tiễn tháng Tư qua, đón tháng Năm về… và bình yên cũng theo về.
P/s: Này anh, sinh nhật vui vẻ.
~HSĐ~