.

21/12/11

• Một mình...


Đêm thênh thang, ngày mênh mang, và thời gian thì lãng đãng giữa nỗi buồn với những lí do không -biết -gọi -tên. 
Nỗi buồn nhỏ, rất nhỏ mà thấy tim đau nhói, thấy mắt cay cay và sống mũi hăng nồng. Tâm hồn bé nhỏ, mềm yếu quá!

Dù biết rằng những yêu thương sẽ lại khỏa lấp tất cả, nhưng vẫn sợ cái góc nhỏ vô định ấy vô cùng. 

Nỗi sợ lớn nhất là cái ngày mà nỗi buồn ko chỉ nằm trong cái góc nhỏ ấy nữa, hoặc là cái góc ấy ngày 1 lớn dần lên. Sợ cái sự buồn sẽ bào mòn niềm tin yêu vốn đang vơi đầy.
___________________________________



Cứ mải miết kiếm tìm 1 hình dung mà chưa bao giờ nghĩ xem có hay không điều ngược lại. 
Bỗng thấy sợ sự thừa thãi.
Muốn thu mình lại. Một mình. Nhưng lại sợ 1 mình.

Chẳng phải là giận hờn cũng chẳng giám giận hờn. Cứ sợ giận hờn sẽ khiến người thương mệ mỏi. Chỉ là khoảng trống bé, rất bé.

Nhưng...thà rằng đó là giận hờn....



Chiều Chủ nhật- Danh bạ Yahoo Messenger trống không...




Đọc tiếp ...

17/12/11

• Cứ rũ bỏ đi !!!


Hôm nay, tôi đi làm 1 phóng sự nho nhỏ ở Huế....

Huế đón tôi trong mưa. Có người bảo với tôi''Mưa Huế buồn lắm''.
Huế thật lạ, sao hôm nay Huế biết tôi buồn mà mưa? Huế có nghe tôi khóc mà lại khóc cùng?

Những giọt nước  mắt quằn quại ướt cả vào giấc mơ đêm qua. Trong giấc mơ tôi hiện hình cả những lời van nài, tôi thấy rõ mình trong mơ, thấy cả bao trăn trở dằn vặt tôi bấy lâu nay.

Thật khó để có đc 1 quyết định.
Hạnh phúc chưa trong đầy thì tôi lại đờ đẫn xót xa.
_____________________________



...Vừa nhận được 1 tin nhắn từ 1 số máy lạ, có lẽ là nhầm máy.  Dòng tin nhắn chỉ vỏn vẹn có 4 chữ mà làm tôi phải suy nghĩ:
''Cứ rũ bỏ đi!''

Lúc đầu tôi ko hiểu. Nhưng rồi tôi coi đó như 1 thông điệp mà mình nhận được đúng lúc mình cần.


''Cứ rũ bỏ đi!''♥

Đọc tiếp ...

16/12/11

• Lạc lõng...


Tôi chỉ đay nghiến cho mình rằng:'' Một điều nhịn, chín điều lành.''
Tôi nghiền nát nước mắt trong cái câu đó, rồi lại ảo tưởng về cái ''điều lành''  liệu có đến....

***

Gần kề rồi mà lại chênh vênh thế này đây.

Thế mới hiều được định nghĩa của cái từ ''lạc lõng''. Ừ, là như thế đấy. Như những ngày này đấy. Sẽ thấy nực cười lắm. M` cũng cười. Cười khen cho cái sự trớ trêu và đắng chát được sắp xếp đến tuyệt vời như thế.

Cái cách đối xử thì khô khốc mà lại vắt ra bao nhiêu giọt  ướt át kia. Tuyệt vời chưa?

M` có thể khóc được với ai đây? Có thể dựa vào ai được đây? Ai hiểu được cái mệt mỏi trống rỗng trong trong những ngày này của m`? Ai sẽ hiểu được cái cảm giác nhẫn nhịn dồn nén lại một khối đông đặc quay quắt trong m` là thế nào? 

Chẳng.Ai.Cả.Đâu.

Nói '' Thật tẻ nhạt'' thì lại có vẻ mâu thuẫn quá, vì nước mắt ''mặn'' lắm mà, đâu có ''nhạt''.

Nhịn, nhịn, rồi nhịn. Mình đã nhịn biết bao nhiêu lần rồi? Mình còn giữ lại được cái j` cho riêng m` nữa, ngoài 1 mớ trớ trêu theo nhau bám riết m` từ trước tới giờ....



''Cuộc đời dài rộng quá đôi khi lại rất buồn
....Viết lên con tim câu thơ buồn
Để nghìn năm sau hóa đá...''
Đọc tiếp ...

12/12/11

• Con chim sẻ của anh...




Con chim sẻ của anh 
Con chim sẻ tóc xù 
Con chim sẻ của phố ta 
Đừng buồn nữa nhá 
Bác thợ mộc nói sai rồi 
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa 
Tại sao cây táo lại nở hoa 
Sao rãnh nước trong veo đến thế? 

Con chim sẻ tóc xù ơi 
Bác thợ mộc nói sai rồi.

(1970) Lưu Quang Vũ



Đọc tiếp ...

6/12/11

• Talk...





I can’t talk to you anymore.
I can’t talk to you

with words
with thoughts
with silence.




Đọc tiếp ...