.

27/11/11

• Nổi loạn.



Tôi cuộn mình trong yên ả, sự bình yên nhịp nhàng, đều đặn như thể những buổi tối hiển nhiên sau giờ học.

Có khi muốn nỗi buồn, niềm đau làm nhức nhối cõi lòng, để lại khát khao vài phút bình  lặng. Tự thấy nực cười vì cái sự điên rồ của mình. Nhưng...thật đấy,  thỉnh thoảng tâm hồn nghịch ngợm vẫn muốn nổi loạn.  Chút nổi loạn của tuổi trẻ.

***

Ấy thế mà việc khiến mình đau lòng lại chẳng dễ như tìm cách an ủi 1 nỗi sâu nghẹn đắng đâu. Không tin ư? Cứ thử mà xem. 
Những nỗi buồn quen thuộc thì chẳng thể khiến hồn co giãn, những vết thương cũ có khi chẳng buồn để lại sẹo.

Chẳng nhẽ lấy dao tự rạch vào tim mình?



Vì thế tôi cứ lấy tình yêu phủ kín những điều đáng yêu, cố dùng lời ngọt nào để sửa chữa sự tẻ nhạt, gom nhặt tiếng cười đổ đầy màu mắt, để cảm nhận được hạnh phúc trong sự đều đặn của bình yên....

Và ru mình....
______________________________________________


Đã lâu lắm rồi ko được nghe câu nói: ''Bé Nhung ngủ ngoan''




Đọc tiếp ...

24/11/11

• Một mình và thôi khóc...




Có những ngày chỉ muốn một mình lên núi
Trồng một cái cây
Rồi hi vọng
Ngày mai mình thôi khóc.
Chuyện ngớ ngẩn cỏn con chẳng thể khiến cuộc đời bớt đi buồn khổ
Nhưng làm thế nào để tự cứu chính mình vào những lúc tiếng thở cũng ngỡ quá khó khăn?
Chúng ta đâu có còn trẻ nữa.
Đâu có đủ thời gian vẽ lại những giấc mơ những con đường những tình yêu đổ vỡ
Chúng ta chỉ có trong tay vết thương và rất nhiều nỗi nhớ
Trồng một cái cây
Rồi hi vọng
Ngày mai mình thôi khóc
Mà thôi…

(Phan Ý Yên)


Đọc tiếp ...

18/11/11

• Tìm em...





"Anh vẫn tìm em qua chiều thứ hai sạch 
Qua đôi môi mời sạch 
Qua Hồ Tây mây sạch 
Qua nhà đôi ngồi sạch 
Qua thơi thới ngày sạch 
Qua đôi giầy sạch 
Tìm em” 




Đọc tiếp ...

12/11/11

• Những mẩu ghép của sự lặng im





Cho em một góc nhỏ thôi được không
Các ngày trôi đi mệt quá

Đây là mùa xuân
Dưới tán cây sắp trôi vào hạ
Em rất cần
Một chiếc ghế có tựa lưng
Một cốc nước trong
Một bầu trời mây trắng

Bài hát quá dài
Như những con đường em bỏ lại đằng sau
Những ray tàu còn đợi em đi tới
Vậy nên em chỉ nghỉ một lát thôi

Nghe này, điều hạnh phúc bé nhỏ trong đời
Là gì thế?
Một người nắm tay ta khi mái đầu cả hai đã bạc
Một con đường tháng Tư nhiều hoa
Hay nỗi buồn đến trong ngày chật nắng?

Điều bé nhỏ hạnh phúc trong đời
Là nụ hôn đầu rơi xuống biển xanh
Và im lặng

Bài hát
Con đường
Ray tàu
cần nghỉ ngơi.

(Những mẩu ghép của sự lặng im - Lan Tử Viên)

Đọc tiếp ...